Chắc hẳn bạn đã từng nghe đến câu chuyện vui về một người nông dân đầy hài hước nào đó. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về câu chuyện “Thư Viện 4 Phương” – một câu chuyện thú vị về việc tìm duyên phận. Hãy cùng tôi khám phá!
Khoảng đầu
“Ngươi đang làm gì?” – A Tử hỏi.
“Làm đất” – Tử Liêm trả lời.
“Dự án đã hoàn thành rồi, còn sửa sang gì nữa?” – A Tử tiếp tục.
“Chuẩn bị sang năm làm ruộng mùa xuân.” – Tử Liêm đáp.
“Ngươi thích làm ruộng như vậy sao?” – A Tử tò mò hỏi.
“Cuộc đời này ta không yêu gì cả, chỉ yêu làm ruộng.” – Tử Liêm trả lời chắp vá.
“Ai cần văn chương, lời đùa của ngươi không phải do cha ngươi dạy?” – A Tử trêu ghẹo.
“Lão tử chính là yêu việc nhà nông, có thể không?” – Tử Liêm tự hào tuyên bố.
“Ta mới là lão tử của ngươi!” – A Tử phản đối.
“Vâng vâng vâng, ta là tôn tử của ngươi.” – Tử Liêm phục tùng.
“Ngươi là cha của ta!” – A Tử ngạc nhiên.
“Ta là nhi tử của lão bà của ngươi.” – Tử Liêm mỉa mai.
“…Quên đi, không quan trọng bạn là tôn tử hay nhi tử của ai, hãy làm theo ý muốn của bạn. Dù sao, hãy trả lời câu hỏi này!” – A Tử nhấn mạnh.
“Trả lời gì?” – Tử Liêm bối rối.
“Ở trong thôn chúng ta, có cô gái nào thu hút bạn không?” – A Tử tò mò đặt câu hỏi.
“Không.” – Tử Liêm trả lời ngắn gọn.
“Còn trong gia tộc?” – A Tử tiếp tục.
“Các nàng là tỷ muội, không phải cô gái đâu.” – Tử Liêm giải thích.
“Đúng là người đàn ông lý tưởng! Nếu không có người phù hợp, bạn nên ra khỏi thôn trang. Hãy đợi cho đến khi tìm được lão bà rồi hãy quay trở lại làm ruộng. Ta không muốn tiếp tục nghe lăng nhăng của mẹ bạn!” – A Tử tức giận.
“Tại sao ta không thể ở trong thôn chờ đợi?” – Tử Liêm tò mò hỏi.
“Chờ gì? Chờ đến khi trời rơi một nàng lão bà xuống đạp bạn à?” – A Tử mỉa mai.
“Đúng.” – Tử Liêm đáp.
“Đúng cái đầu của bạn! Trong thôn không có cô gái nào thu hút bạn, lại không có ý định đi tìm, thì bạn hy vọng gì? Bạn muốn có lão bà đến với bạn ư?” – A Tử quở trách.
“Tôi chưa muốn kết hôn.” – Tử Liêm chấp nhận.
“Vậy bạn phải hiểu rằng, việc tìm lão bà cũng cần phải dựa vào duyên phận. Bạn hiểu không?” – A Tử giảng giải.
“Duyên phận?” – Tử Liêm ngạc nhiên.
“Đúng vậy, việc kết hôn cũng cần duyên phận. Vì vậy, hãy rời khỏi nhà và đi tìm duyên phận của bạn.” – A Tử khuyên.
“Cũng được, nhưng chờ đến khi tôi rời khỏi nhà, hãy đến và cầu hôn. Cho dù người đó là lão thái bà, cô gái trẻ, thiên thần hay quả bí đao, gái hay chó cái, tôi đều sẽ cưới người đó. Đấy có coi là duyên phận không?” – Tử Liêm đề nghị hài hước.
“… Được, nhưng có một điều kiện.” – A Tử ngạc nhiên.
“Điều kiện là gì?” – Tử Liêm tò mò hỏi.
“Phải có con mới được quay trở lại. Vì vậy, nếu bạn kết hôn nhưng không có con, đừng hỏi tại sao tôi không để bạn quay lại làm ruộng!” – A Tử nhấn mạnh.
“Vì sao phải có con?” – Tử Liêm tò mò hỏi.
“Vì mẹ bạn muốn có người thừa kế. Nếu bạn không có con trai để xây dựng gia tộc, mẹ bạn sẽ trách rằng nàng không sinh được đứa con trai thứ hai. Vì vậy, bạn đã yêu làm ruộng, hãy cho chúng tôi một “loại” gọi là con trai!” – A Tử nói chơi.
“Việc này rất đơn giản. Ở ngoài đồng rau không thiếu củ cải, khoai lang, tại sao bạn không hái một củ?” – Tử Liêm đề nghị.
“… Bạn hãy rời khỏi nhà đi!” – A Tử cáu kỉnh.
“Được, tôi sẽ đi. Tôi sẽ đến Giang Nam làm ruộng, thu hoạch hai lần mỗi năm!” – Tử Liêm nói tự tin.
“Rất tốt, bạn hãy đi thu hoạch lúa đến chết đi!” – A Tử phản đối.
“Còn tốt hơn là bị nữ nhân “đè chết”.” – Tử Liêm trêu ghẹo.
“…” Ai nói bị nữ nhân “đè chết” là tốt?
Kết
Đến đây là hết phần đầu câu chuyện “Thư Viện 4 Phương”. Chương 1 sẽ có mật khẩu bảo vệ, chỉ các thành viên đã đọc xong mới được biết mật khẩu. Điều này nhằm bảo vệ quyền lợi của mỗi người. Mình đã chưa đọc, mà người khác đã xem trước rồi. Mọi người sẽ được nhận quà, nên hãy không ghen tị.
Nếu bạn muốn tìm hiểu tiếp về câu chuyện này, hãy đọc tiếp chương 1 và nhập mật khẩu. Đừng để lọt vào tay những người không đáng tin.
Hy vọng bạn đã thấy thú vị khi đọc câu chuyện này. Hãy ghé thăm Fiance Media để khám phá thêm nhiều bài viết hấp dẫn khác nhé!